Wednesday 8 August 2018

nhìn rặng núi xa

Cách đây tầm mấy tuần, chị Yến bảo Giang về viết cho chị với anh Minh mấy thứ em suy nghĩ từ khi tập Kendo tới giờ. Mọi người muốn làm một cái seminar để trao đổi, giải đáp thắc mắc của các bạn về Kendo, quá trình luyện tập, xem tập luyện thường vướng mắc ở đâu, cải thiện giáo trình của dojo. Thấy cũng vui quá, về nhà viết tòn tòn rồi gửi. Thấy thời gian cũng nhanh, mới ngày nào còn mặc giáp lần đầu không thể nghe thấy gì nhìn thấy gì, giờ người còn quá cứng nhưng cũng đỡ hơn phần nào. Thấy nên ghi chép lại để đánh dấu một quãng đường học tập về kiếm, cũng là học tập về cơ thể mình, chủ yếu để sau này đọc lại, xem mình đã thay đổi thế nào. Blog này chắc không ai đọc, nhưng cứ ghi chú là riêng ghi chép cho bản thân mình, từ ngữ sẽ luôn có phần quyết liệt. Vì tính mình vậy, không tự quyết liệt thì khó đổi khác. Dưới đây đều là các ghi chép, tổng hợp vụn vặt, không chia theo thứ tự thời gian, kĩ thuật nào cả.

- Aikido và Kendo là 2 mặt thể hiện của cùng rất nhiều nguyên tắc chung về thả lỏng cơ thể, dẫn dắt đối thủ, và chọn thời điểm. Một môn trông bề ngoài có vẻ thuần nhu, một môn có vẻ thuần cương, nhưng hiểu như vậy là giản lược hóa cả 2 môn một cách triệt để. Lần đầu tiên thử nhận 1 đòn Shihonage của Quỳnh Anh, mình nhận ra Aikido có thể làm người ta gẫy tay, gẫy cổ, thiệt mạng, tùy theo vị trí và cách người võ sinh ném đối thủ. Cứ nhắc đi nhắc lại về thiền, về ki, những thuật ngữ mà nếu ai hiểu thực sự, sẽ hiểu luôn rằng cứ dùng từ ngữ mô tả thì nó sẽ bị tự mâu thuẫn, nhanh chóng trở thành sáo ngữ. Ở chiều kia, với Kendo thoạt trông đầy tính cương, toàn những "đánh dứt khoát", "cắt đôi"..., môn sinh cần luyện tập chăm chỉ, lâu dài để hiểu rằng chỉ khi thả mình như sóng, như miếng vải nhúng nước được vẩy ra, kiếm của mình mới là mạnh nhất. Những người học Aikido cười cợt Kendo, và ngược lại, chẳng khác nào những người freelancers lắc đầu cho rằng những người làm việc trong văn phòng là bị bó buộc, và ngược lại. Cả 2 phía đều cho rằng mình tự do hơn phía còn lại. Musashi nói: "Không có nghề nghiệp cao quý, chỉ có con người cao quý. Không có kiếm thuật vô địch, chỉ có con người vô địch." Mình sẽ tiếp ông ấy một câu: "Không có võ thuật an bình, chỉ có con người an bình."